便民查询工具

首页> 古诗大全>

悲哉行古诗赏析

《悲哉行》

朝代:明代

作者: 王世贞

全文:

四坐且罢欢,听我悲哉行。悲从中心发,轻言涕自零。

疾风吹难散,春阳不能平。矫矫南山松,屈为虬龙形。

干霄自本性,焉用美好称。宁为折蕙兰,安为令不芳。

但睹连城碎,谁睹改其光。与世既殊辙,各自伸所长。

悲哉复悲哉,古今尚茫茫。

拼音:

sì zuò qiě bà huān, tīng wǒ bēi zāi xíng. bēi cóng zhōng xīn fā, qīng yán tì zì líng. jí fēng chuī nán sàn, chūn yáng bù néng píng. jiǎo jiǎo nán shān sōng, qū wèi qiú lóng xíng. gàn xiāo zì běn xìng, yān yòng měi hǎo chēng. níng wèi zhé huì lán, ān wèi lìng bù fāng. dàn dǔ lián chéng suì, shuí dǔ gǎi qí guāng. yǔ shì jì shū zhé, gè zì shēn suǒ zhǎng. bēi zāi fù bēi zāi, gǔ jīn shàng máng máng.