便民查询工具

首页> 古诗大全>

沁园春 独坐古诗赏析

《沁园春 独坐》

朝代:清代

作者: 赵庆熹

全文:

独坐无聊,衫欹帽侧,回肠断时。算合侬消受,原非薄命,无人可忆,不道相思。

黄月初斜,青灯欲灭,酒醒谁家笛一枝。魂消煞,便东阳不病,也瘦腰肢。

怜他小草菤葹。奈乱摆西风力不支。想身如药裹,拈来便苦,心同蜡烛,积久成痴。

柳性缠绵,梨魂潦草,抵死眠蚕总有丝。红衾冷,把泪冰湿透,除枕谁知。

拼音:

dú zuò wú liáo, shān yī mào cè, huí cháng duàn shí. suàn hé nóng xiāo shòu, yuán fēi bó mìng, wú rén kě yì, bù dào xiāng sī. huáng yuè chū xié, qīng dēng yù miè, jiǔ xǐng shuí jiā dí yī zhī. hún xiāo shā, biàn dōng yáng bù bìng, yě shòu yāo zhī. lián tā xiǎo cǎo juǎn shī. nài luàn bǎi xī fēng lì bù zhī. xiǎng shēn rú yào guǒ, niān lái biàn kǔ, xīn tóng là zhú, jī jiǔ chéng chī. liǔ xìng chán mián, lí hún liáo cǎo, dǐ sǐ mián cán zǒng yǒu sī. hóng qīn lěng, bǎ lèi bīng shī tòu, chú zhěn shéi zhī.