便民查询工具

首页> 古诗大全>

寄茅山孙炼师古诗赏析

《寄茅山孙炼师》

朝代:唐代

作者: 李德裕

全文:

何地最翛然,华阳第八天。松风清有露,萝月净无烟。
乍警瑶坛鹤,时嘶玉树蝉。欲驰千里恋,惟有凤门泉。
石上谿荪发紫茸,碧山幽蔼水溶溶。
菖花定是无人见,春日惟应羽客逢。
独寻兰渚玩迟晖,闲倚松窗望翠微。
遥想春山明月曙,玉坛清磬步虚归。

拼音:

hé dì zuì xiāo rán, huá yáng dì bā tiān. sōng fēng qīng yǒu lù, luó yuè jìng wú yān. zhà jǐng yáo tán hè, shí sī yù shù chán. yù chí qiān lǐ liàn, wéi yǒu fèng mén quán. shí shàng xī sūn fā zǐ rōng, bì shān yōu ǎi shuǐ róng róng. chāng huā dìng shì wú rén jiàn, chūn rì wéi yīng yǔ kè féng. dú xún lán zhǔ wán chí huī, xián yǐ sōng chuāng wàng cuì wēi. yáo xiǎng chūn shān míng yuè shǔ, yù tán qīng qìng bù xū guī.