便民查询工具

首页> 古诗大全>

牡丹古诗赏析

《牡丹》

朝代:宋代

作者: 梅尧臣

全文:

洛阳牡丹名品多,自谓天下无能过。
及来江南花亦好,绛紫浅红如舞娥。
竹阴水照增颜色,春服帖妥裁轻罗。
时结游朋去寻玩,香吹酒面生红波。
粉英不忿付狂蝶,白发强插成悲歌。
明年更开余已去,风雨吹残可奈何。

拼音:

luò yáng mǔ dān míng pǐn duō, zì wèi tiān xià wú néng guò. jí lái jiāng nán huā yì hǎo, jiàng zǐ qiǎn hóng rú wǔ é. zhú yīn shuǐ zhào zēng yán sè, chūn fú tiē tuǒ cái qīng luó. shí jié yóu péng qù xún wán, xiāng chuī jiǔ miàn shēng hóng bō. fěn yīng bù fèn fù kuáng dié, bái fà qiáng chā chéng bēi gē. míng nián gèng kāi yú yǐ qù, fēng yǔ chuī cán kě nài hé.