便民查询工具

首页> 古诗大全>

赋得佳期竟不归诗古诗赏析

《赋得佳期竟不归诗》

朝代:南北朝

作者: 张正见

全文:

良人万里向河源,娼妇三秋思柳园。路远寄诗空织锦,宵长梦返欲惊魂。

飞蛾屡绕帷前烛,衰草还侵阶上玉。衔啼拂镜不成妆,促柱繁弦还乱曲。

时分年移竟不归,偏憎寒急夜缝衣。流萤映月明空帐,疏叶从风入断机。

自对孤鸾向影绝,终无一雁带书回。

拼音:

liáng rén wàn lǐ xiàng hé yuán, chāng fù sān qiū sī liǔ yuán. lù yuǎn jì shī kōng zhī jǐn, xiāo zhǎng mèng fǎn yù jīng hún. fēi é lǚ rào wéi qián zhú, shuāi cǎo hái qīn jiē shàng yù. xián tí fú jìng bù chéng zhuāng, cù zhù fán xián hái luàn qū. shí fēn nián yí jìng bù guī, piān zēng hán jí yè féng yī. liú yíng yìng yuè míng kōng zhàng, shū yè cóng fēng rù duàn jī. zì duì gū luán xiàng yǐng jué, zhōng wú yī yàn dài shū huí.