便民查询工具

首页> 古诗大全>

上山采蘼芜古诗赏析

《上山采蘼芜》

朝代:元代

作者: 曹文晦

全文:

上山采蘼芜,采采不盈掬。下山逢故夫,褰衣拦道哭。

昔君弃妾时,二雏方去乳。骨骼今已成,终能继门户。

饮水当思源,惜树须连枝。新人虽云乐,当念旧人为。

上山采蘼芜,歌思一何苦!我欲歌向人,今人不如古。

拼音:

shàng shān cǎi mí wú, cǎi cǎi bù yíng jū. xià shān féng gù fū, qiān yī lán dào kū. xī jūn qì qiè shí, èr chú fāng qù rǔ. gǔ gé jīn yǐ chéng, zhōng néng jì mén hù. yǐn shuǐ dāng sī yuán, xī shù xū lián zhī. xīn rén suī yún lè, dāng niàn jiù rén wéi. shàng shān cǎi mí wú, gē sī yī hé kǔ! wǒ yù gē xiàng rén, jīn rén bù rú gǔ.